Nhuộm răng đen là phong tục và cũng là một chuẩn mực mang nét đặc trưng của phụ nữ Việt Nam xưa, đặc biệt là trong các vùng miền Trung và miền Bắc. Mặc dù ngày nay truyền thống ấy đã không còn được duy trì nhưng hàm răng đen vẫn là nét đẹp không thể không nhớ tới.
Sở dĩ nhuộm răng đen trở thành thông tục vì thói quen nhai trầu của ông bà ta. Nhai trầu khiến cho răng bị ố màu nên mọi người mới nhuộm thật đen để khắc phục, đồng thời tạo nên nét duyên từ màu đen huyền, đều tăm tắp. Phổ biến là thế nhưng để có một hàm răng như ý thì cũng mất cả một công cuộc đầy gian lao.
Thuốc nhuộm răng của người Việt được pha chế từ nhựa cánh kiến, nước cốt chanh, phèn đen, nhựa của gáo dừa,... Trước khi nhuộm, họ phải trải qua công đoạn làm sạch và làm mòn men răng. Đau đớn nhất là bước làm mòn vì người nhuộm răng phải ngậm nước chanh pha rượu trắng, dung dịch này khiến môi và niêm mạc miệng sưng tấy, răng thì có cảm giác như sắp rụng đến nơi vậy.
Sau đó việc áp thuốc nhuộm phải được thực hiện trong suốt 7 đêm liền. Trong khoảng thời gian này không được nhai mà chỉ ăn thức ăn dễ nuốt. Đau đớn, bất tiện nhưng với họ, để có một hàm răng “đều như hạt na” thì như vậy cũng rất xứng đáng.
Mãi đến thế kỷ 20, tục nhuộm răng mới lui vào dĩ vãng. Hơi tiếc nuối nhưng nét đẹp trong văn hóa Việt Nam vẫn luôn phải kể đến phong tục này.
Người xưa có câu: “Cái răng cái tóc là góc con người”. Nếu vẻ đẹp của hàm răng được chú trọng thông qua phong tục nhuộm răng thì cách chăm sóc mái tóc cũng cầu kỳ không kém.
Ở cái thời chẳng có khái niệm dầu gội, dầu xả thì thiên nhiên chính là nơi ban tặng nhiều nguyên liệu quý giá nhất. Từ hoàng cung cho đến người phụ nữ làm nông, cứ tìm đến loại nước được nấu từ bồ kết, củ sả, bồ hòn, chanh, vỏ bưởi, lá hương nhu, tang bạch bì,... là đảm bảo tóc sẽ được dài, dày và đen óng đúng như chuẩn mực thời đó.
Bên cạnh thứ nước gội đầu kia thì chiếc lược bí cũng là vật dụng không thể thiếu để chăm mái tóc đẹp. Ngoài công dụng gỡ rối thì hàng răng khít được dùng để loại bỏ mấy con chấy hay bám trên những mái tóc dài.
Đâu phải bây giờ phụ nữ mới biết dùng mỹ phẩm? Hãy thử xem ngày xưa các bà, các mẹ đã trang điểm như thế nào nhé!
Từ thời phong kiến, hầu hết những bí quyết làm đẹp đều xuất phát từ trong hậu cung do các phi tần đua nhau tranh giành sự chú ý của vua chúa. Cung đình Huế thời nhà Nguyễn còn có hẳn xưởng chế tạo mỹ phẩm, với nguyên liệu hoàn toàn từ thiên nhiên. Trong đó phải kể đến sáp dưỡng môi từ mật ong ruồi và phấn nụ là hai thứ nổi bật nhất.
Mật ong ruồi được nấu chảy, cho thêm dầu rồi lọc vài lần. Cuối cùng trộn thêm màu để tạo sáp dưỡng môi như ý. Loại “son’’ này từng rất được ưu chuộng bởi mật ong có tác dụng dưỡng da rát tốt, đôi môi còn có màu hồng tự nhiên, tươi tắn.
Nhưng để còn tồn tại tới ngày nay là phấn nụ Huế. Công đoạn để làm ra sản phẩm này cho tới giờ rất ít người biết chính xác. Ngoài tác dụng làm phấn trang điểm, phấn nụ Huế còn có tác dụng dưỡng trắng, trị mụn và thâm nám. Do thành phần chính là cao lanh cùng 10 vị thuốc Bắc bí truyền nên vô cùng lành tính.
Ngoài ra hàng lông mày cũng là nét đẹp rất được chú trọng. Khi văn hóa phương Tây bắt đầu du nhập, các chị em đốt nút chai champange thành than để làm bột tán lông mày. Họ sử dụng lá cây điên điển phơi khô, giã giập đầu và cắt chéo vạt để làm bút vẽ.
Đường cong chính là nét đẹp mà tạo hóa đã ban tặng cho phụ nữ. Người ta đồn rằng phụ nữ Việt xưa cũng biết chăm sóc cho nét đẹp này của mình bằng cách ăn những thực phẩm bổ dưỡng và tuân theo bí kíp riêng.
Ăn đu đủ và sắn dây sau mỗi kỳ “đèn đỏ” là bí quyết từng được lưu truyền rộng rãi nếu như bạn mong muốn có vòng một căng đầy. Ngoài ra các chị em còn sử dụng loại thuốc cao có chứa trầm hương, cam thảo để massage ngực, có tác dụng kích thích tuần hoàn máu và khai thông huyệt đạo dưới da. Chưa biết hiệu quả đến đâu nhưng chắc chắn rằng phụ nữ ngày xưa đã biết làm đẹp cầu kỳ không kém chị em ngày nay rồi!